Những ngày qua thực sự là chuỗi ngày kinh hoàng nhất với 2 vợ chồng mình tại cái nơi gọi là Bệnh viện Phụ sản TW , nơi mà 2 vc thực sự tin tưởng hết sức khi vừa bước vào đây, đến hnay m mới thực sự bình tĩnh để có thể viết ra được những dòng này, thực sự thì m đã suýt mất vợ và con vì cái lựa chọn sai làm này !
Vợ bị doạ sinh non và được bsi khuyên nên chuyển cấp cứu ở viện phụ sản TW vì thực sự thì tay nghề bác sĩ và trang thiết bị ở đây thuộc top đầu cả nước nếu có sinh non thì nuôi trẻ sơ sinh ở đây là hàng đầu r , sau khi được cấp cứu thì bsi xác định vẫn giữ thai lâu hơn được và cho nhập viện vào khoa sản bệnh lý để dưỡng thai, và chuỗi ngày kinh hoàng thực sự bắt đầu từ đây.
– Ngày đầu tiên m2 tết vì còn là ngày tết nên k có bsi chính đi buồng mà chỉ có bsi trực cấp cứu nên cũng chỉ được cấp thuốc bt uống ,do lúc đó cơn co chuyển dạ còn khá nhẹ nhàng nên cũng không sảy ra vấn đề gì vợ vẫn cố chịu mặc dù khá đau đớn, thường các cơn đau xuất hiện về đêm khá nhiều mà vì không thể ở bên chăm sóc vào buổi tối đc nên vợ khá là thiệt thòi(vì bệnh viện có quy định giờ giấc và ng nhà chỉ được thăm theo khung giờ nhất định 5-7h sáng 10h30-13h, 15h30-21h)
– Ngày m3 tết ban ngày vẫn khá nhẹ nhàng nhưng đến tối thì cứ 5p một cơn đau quằn quại và vợ k chịu nổi phải gọi phòng cấp cứu bsi tư vấn truyền thuốc Tractocile (9 ống truyền 2 ngày 22tr/9ống) thì trải qua được hết chuỗi ngày tết và đợi được đến khi bsi có chuyên môn cao buồng hằng ngày
– Ngày m6 tết bác sĩ đi làm và có cho đi khám thì tất cả mọi thứ đều bt và còn bảo e đang dùng những gì tốt nhất r, a thấy còn hơi quá tay ,theo dõi 1-2 ngày có thể ra viện (lúc này khác vui vì sắp được xuất viện), nhưng đến tối thì vợ lại đau như chết đi sống lại 5p/1 cơn lại phải cấp cứu ra rất nhiều dịch nhầy kèm máu hồng => nửa đêm chồng phải lên thanh toán tiền thuốc để truyền cấp cứu trong đêm (vẫn là Tractocile 10tr/4 ống k hiểu làm bsi hay đi làm sale nữa).
– Sáng m7 báo cáo tình trạng vs bsi đi buồng thì còn bị bsi mắng tại sao vẫn truyền thuốc này t đã chỉ định tình trạng k đến mức phải truyền thuốc này và như thế điều trị là quá tay , tốn kém, thậm chí còn từ chối khám vì đang truyền thuốc. Gđ có giải thích là bsi trực đề nghị truyền thuốc này chứ gđ k có kiến thức chuyên khoa nên kb đc , nhưng bsi vẫn như cố tình k hiểu và ngày hôm đó không được thăm khám mà chỉ cho thuốc ngậm để thay thế thuốc truyền => và đỉnh điểm tối đó tình trạng vợ lại đau 5p/1 cơn thậm chí là vỡ ối ướt cả giường, phải đóng bỉm và vẫn ướt tận 2 cái, vợ hớt hải gọi m lên và đưa ngay sang phòng cấp cứu nhưng đợi mãi mới thấy bsi trực lên, sau khi chọc mở vịt khám thì phán 1 câu xanh dờn “KHÍ HƯ”, đến nỗi ng k có kiến thức y khoa như m còn phải hỏi lại “Khí hư mà ra nhiều như thế à bsi” ô vẫn chắc nịch vs câu tl của ổng và bảo vợ m về phòng theo dõi! Thực sự đêm đó vợ thức trắng đêm vì cơn đau đớn của vợ vừa ra máu vừa ra ối đau chết đi sống lại nhìn xót xa mà kb phải làm gì!
– Qua được đêm đó thì sáng m8 mặc dù cơn đau có dịu lại nhưng vẫn rất nhiều máu bsi đi buồng cũng có nghi là rỉ ối và cũng cho đi lấy máu xét nghiệm, nhưng kq thế nào thì gđ cũng k đc biết, tình cờ gặp được ng quen trong viện gđ có xin chuyển được xg phòng dịch vụ để được bsi quan tâm hơn nhưng k vẫn là những cơn ác mộng liên tục ,chiều đó nhìn vợ đau đớn đưa vợ vào phòng cấp cứu thì bsi khám xong m hỏi có vấn đề gì k mà vừa đau vừa ra nhiều máu như vậy thì bsi bảo bình thường k vấn đề gì, gđ còn cố hỏi có bị viêm nhiễm gì k nhưng câu trl vẫn là bt và cho về phòng “Tiếp tục theo dõi” đến tầm chiều chiều lại tiếp tục đau lại sang phòng cấp cứu bsi khám bảo có rỉ ối ra chút máu thôi bt ksao cả, mẹ tổ sư chút máu của ông mà ướt nguyên cái bỉm , vợ thì mặt mày xanh nhợt, mất máu đến run ng ,lúc này linh tính của một ng chồng ng cha mách bảo phải cứu lấy vợ con ,qđ chuyển về Phụ sản HN. M ra nc vs trực ban để xin phép đc làm giấy tờ ra viện tự nguyện, nhưng họ từ chối và k bảo nếu giờ đưa đi thì coi như là trốn viện bla blo đây viện sản TW r còn muốn đi đâu…. Lại phải chấp nhận đợi đến sáng m9,lại thêm 1 đêm ác mộng mà 2 vợ chồng phải thức trắng , cảm giác một đêm nó dài như 1 tuần vậy.
– Sáng m9 muốn cho vợ ra viện sớm để chuyển sang PSHN nhưng bsi học viên của bsi chính bảo phải xin chỉ định của bác sĩ chính họ k quyết định và tiếp theo đó là đằng đẵng thời gian chờ đợi. Vợ thì nằm đau đớn tim m như thắt lại. Mãi 11h mới có bsi xg cho đi siêu âm, sau khi biết tình trạng vợ m bsi cũng có tư vấn khuyên ở lại và cố hỏi 2 vc có gì k hài lòng về dịch vụ hay bsi bệnh viện k lúc này thì 2 vc cũng nói lại hết các vấn đề những ngày qua và bsi có hứa sẽ cố gắng sát sao giúp vợ chồng m, nhưng thực sự quá muộn r , vc kí cam kết tự nguyện và chuyển ngay sang cấp cứu của PSHN, sau khi siêu âm bsi bảo cạn ối r, thực sự rất khó nhưng bsi sẽ cố gắng ,lúc này m như chết lặng choáng váng, tay chân run lẩy bẩy kb phải làm gì , khi bác sĩ gọi ngay vào cấp cứu và thực hiện thử thuật cắt chỉ khâu cho vợ, bác bảo “Ối đục như nước thịt chậm tí nữa là hỏng luôn tử cung r, trong mọi trường hợp a sẽ ưu tiên cứu mẹ nhé” vừa làm bác vừa giải thích nguy cơ và hứa sẽ cố gắng hết sức cứu 2 mẹ con vì lúc này bị nhiễm khuẩn ối r và phải truyền kháng sinh liều cao, khi nghe vợ nói bsi bảo k khả quan r ck ơi là lại 1 giây phút đứng hình tim mình như thắt lại vì có thể khó giữ được con. Bác vẫn cố gắng nếu mà đáp ứng được kháng sinh bác có thể giữ đc cả em bé, sau truyền kháng sinh xong vợ m hạ sốt lúc này m mới có hi vọng đc thắp lên, nhưng chuyện đâu có ngờ vợ lại bị đau và cơn đau dồn dập lại phải chuyển xuống cấp cứu thì bsi báo cổ tử cung mở 3 phân r chuẩn bị chuyển sang khoa đẻ! Nhìn mẹ mất máu mấy ngày qua vì sinh nở mặt tái mét run cầm cập từng cơn nhìn em bé đỏ hỏn vừa mới chào đời đã chuyển ngay đến phòng cấp cứu sơ sinh mà k kìm được lòng thương vợ thương con đến quặn lòng mà k thể làm đc gì cả!
– Đến giờ vẫn k thể tin được một cái bệnh viện gắn cho mình cái chữ TW mà nó tệ hại bởi cái quy trình làm việc cũng như lương tâm nghề y đến như vậy, k đánh giá về chuyên môn nhưng cái tâm của ngành y thì m k thấy! Thực sự vẫn cảm thấy may mắn khi gặp được bsi PSHN rất có tâm bác đã cứu 2 mẹ con 1 mạng, mẹ đã hồi phục được về nhà sức khoẻ bắt đầu ổn định, còn bé con bé bỏng vẫn đang sinh tồn từng ngày một trong viện, ba mẹ k thể cầm đc lòng mỗi khi nghĩ về e ,ba mẹ và em vẫn chưa thể được đoàn tụ 1 tuần chỉ được thăm e 2 lần mỗi lần 5p ít ỏi, qua một cánh cửa mà như cả cửu vạn trùng , mong e hãy thật mạnh mẽ kiên cường để vượt qua đại nạn này để về với ba mẹ con nhé!